Điều đơn giản Mẹ không mong gì hết
Chỉ mong ngày hai buổi ấm no
Bổng một kia có hầm địa đạo
Giam Mẹ và Con chẳng có lối ra
Mẹ đào cho mình một hố sâu cực nhọc
Để tìm cho con một ánh sáng bến ngoài...
Suốt một đời gian nan phần Mẹ
Có bao giờ mẹ muốn con đâu
Và như thế biết bao cái hố
Mẹ vẫn đào để kiếm cho con
Đủ sắc màu tươi đẹp
Nhưng mẹ ơi có lúc lòng con tự hỏi
Mẹ chẳng tìm gì cho mẹ hay sao?
Rồi con nhìn thấy trong đôi mắt mẹ
Đôi mắt hằng sâu của những thời gian
Như muốn nói một điều thật nhẹ:
"-Cái mẹ tìm là ánh sáng đời con"
TB: gửi cho Má thương-tac giả: Phạm Thị Ngọc Hân
Cú điện thoại về nhà
Nói với cha vài chữ:
"-Con vẫn khỏe bình an,
Gia đình đừng lo lắng"
Đầu bên kia cha nói
Trong tiếng nấc nghẹn ngào:
"-Ráng lên con gái nhé
Đứa bé cha luôn yêu"
Giọng cha sao đẫm lệ
Giọt nước ứa vào tim
Nhưng con nghe rất rõ
Tiếng nước mắt cha rơi
Bên ngoài cha trông khó
Cấm mọi chuyện trên đời
Nhưng trong lòng con biết
Cha luôn yêu chúng con
TB: ngày 22-5-2005 gọi về nhà-nói với cha-ktx ĐHQG
Có lẽ, với mọi người, những bài thơ "vớ vẫn" này là nhảm nhí, hoặc vô cùng dở ẹc, nhưng với tôi, đó là những khoảng khắc khó đáng nhớ.
Tình yêu gia đình, yêu quê hương, yêu đất nước, yêu con người, tình yêu không bao giờ chết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét