Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2009
Băng tuyết
Không đủ xinh đẹp để ví mình như một bông hoa, nhưng cái cần chú ý ở đây là tuyết.
Ừh băng tuyết!
Tôi lạnh lùng như tuyết và ngoan cố như băng. Tôi dùng tuyết quấn lấy những người xung quanh để biến họ thành băng, một sản phẩm tuyệt đẹp mà không bao giờ trùng lắp.
Nhưng sức ép của băng không mạnh bằng sức ép do tôi tạo ra. Không ai ở gần tôi mà không cảm nhận được cái cảm giác lạnh lùng khó tả và cả cái không khí ngạt thở.
Được sinh ra vào tháng 7, tháng của mùa thu, lãng mạn và thoáng đãng. Ấy vậy mà mình thì lạnh như băng ^_^. Có lẽ đó là cái mà khi xa mình người ta nhớ nhất. Lạnh lùng
xin đừng
bạn bè, bạn thân, bạn tốt, .... quá chừng chừng bạn
buồn cho hai chữ "bạn bè"
"A friend in need is a friend inneeed"
xin đừng nói rằng bạn đã nghĩ cho tôi vì tôi biết và thấy điều đó, sự kể lể của bạn làm mất đi giá trị của việc bạn làm
xin đừng mãi nghĩ mà không nói vì tôi không thông minh đến nổi hiểu hết những gì bạn nghĩ
xin đừng đòi hỏi gì ở tôi vì tôi để xứng với những gì bạn đã làm cho tôi không chắc tôi có thể làm được cho bạn
xin đừng đặt tôi vào vị trí quan trọng trong con tim bạn vì tôi e rằng tôi không chịu nổi sức ép của nó
xin đừng thể hiện sự giàu có của bạn vì nói nhiều lần bạn sẽ thành người khoe khoan
xin đừng nói năng không ý tứ vì nó làm mất đi vẻ đẹp cuộc đời vốn mang đến cho bạn
xin đừng giận hờn vô cớ vì nó làm tôi mệt mỏi và chán nản
xin đừng im lặng nếu có thể vì nó làm tôi thấy mình bị xa cách
xin đừng để tôi nhận thấy thêm một lần nào nữa sự thật khá phủ phàng
xin đừng và xin đừng
Xin tôi.....
xin tôi lờ đi những gì đã thấy
xin tôi quên đi những gì đã nghe
xin tôi hãy biết cho đi nhiều hơn nữa
xin tôi hãy làm gì khác ngoài im lặng
xin tôi hãy biết nở nụ cười
xin tôi hãy biết lắng nghe
xin tôi hãy quên đi chính mình để không còn ích kỷ, không tự cao, không gây buồn phiền cho bạn
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)