thương nên chờ
cuộc sống mong manh, xa thì nhớ nhưng cũng sẽ dễ quên, quên như một thói quen không có người bên cạnh.
nhìn xuống, chiếc nhẫn còn đây, ấm lòng đôi chút.
mắt hơi cay, ừ thì xa nhau quá
ai cũng bảo xa riết rồi quen,
với nó, cảm xúc vẹn nguyên, nhớ nhung không đổi
một phút lạc lòng thì vẫn khóc đấy thôi
bên kia, chắc người cũng thế
không nói ra, nhưng nó hiểu
5 tháng nữa, người về nhé, nó ở đây, thổn thức đếm từng ngày
thủy chung, thời gian đã rõ
lời yêu chưa nói, người chỉ mong nó hiểu
mong manh nhưng bền chặt, nó tin người và người tin nó
nhớ, thương, buồn, giận, lo, tin -- chỉ yêu xa mới hiểu.
ú ơi, pé nhớ ú