Mùa valentine tới, chiều công ty ai cũng tranh thủ về đi chơi với gấu. Gấu nhỏ có, gấu lớn có. Pé thì từ tốn lắm, vì khủng long của pé đang ở phía tuyết rơi. Pé không phải vội vàng nhưng lòng vẫn rộn ràng lắm. Nhớ mùa valentine trước, te te ra sư phạm kỹ thuật ăn sô cô la và ăn trứng gà nướng.
Hôm nay cũng thấy ú về sớm lắm. Pé vừa về là lên kiếm ú ngay. Ú đang đợi từ bao giờ rồi. Ú cho xem con chim ngắn chân qua skype. Dễ thương ơi là dễ thương. Quay phim luôn tốt hơn coi hình. Con chim nhỏ xíu trong lòng bàn tay, dễ cưng lắm. Nó đậu trên nóc đầu ú, mắc cười.
Pé tưởng con chim ngắn chân cũng là quà valentine. Thật không nghĩ ra, ú lãng mạn đi mua bánh cho pé iu. Mắc cỡ :">. Ú xếp hàng để lấy dc túi nilong có hình trái tim màu nâu ở giữa, góc phải trái tim là dòng 14.2. Tim pé đập mạnh 1 chút rùi, ú dễ thương quá đi mất thôi. Ước gì được ôm ú một cái. Tiếp là 3 chiếc hộp xinh xắn bên trong. Và bên trong mỗi cái hộp là 3 cái túi bánh. Mỗi túi bánh lại là 1 cặp bánh hình ông bà già tròn quay quay. Pé sắp phát khóc vì sung sướng. Không cần biết bánh ngon không, chỉ cần ú đã để tâm đến vậy là pé sung sướng hạnh phúc lắm rồi. Có phải đi xa, ú lãng mạn và có thời gian để lãng mạn hơn không vậy :">.
Lễ tình nhân, không 1 chút giận hờn, không buồn mà rất vui. Vui đến mức pé cứ tủm tỉm, tối nay sẽ mơ đẹp cho mà coi. Vui đến nước Nhật xa xôi, gửi vào giấc mơ của ú.
Pé nhớ ú!