Mưa chiều nay thoáng chút buồn,
Tiếng mưa réo rắt như buông câu gì.
Mưa ơi mưa muốn nói chi?
Mà sao cứ mãi cuốn đi thành dòng.
Gió thật nhẹ, nước thật trong,
Đám mây cứ thế bềnh bồng trôi xa.
Trách người rồi lại trách ta,
Thế nên mưa mới khóc òa vậy thui.
Trời sẽ tạnh mưa sẽ nguôi,
Rồi thì sẽ lại nói cười vu vơ.
Sẽ lại hát, lại làm thơ,
.............................................
P/S: Câu này để trắng cho vui :)