Chiều hôm qua, mình đang loay hoay cái mớ java để chuẩn bị cho buổi pv vào thứ 5. Đã hơn 4:00pm, đang định đi nấu cơm, chợt nhận điện thoại từ chị Liên của cty FPT. Vậy là từ sáng đến 1:45pm mình lăn lóc với những gì đã học. Nghe thằng bạn đồn cho 'mần' bài toán nho nhỏ. Nhỏ cỡ nào nhỉ???
Nào thuật toán sort, search, nào là I/O, thread, rồi thì CNPM, design partern, ...hậu quả leo lên bus gặm bánh của nhỏ em mới vào phòng cho. Hix hix tới nơi chỉ mới 3:15pm, trời ạ, đi đâu đây??? "Giờ này ú còn bận" tự nghĩ vậy nên lang thang, vô tính túm dc cái trg mầm non và trg tiểu học. Vừa ngồi ngó cái I/O vừa ngó tụi nhỏ tập thể dục. Ha ha tụi nó ú nu à, ai mà nuôi khéo nhỉ, mập ù cả lớp. Thương đáo để!
4:15 bắt đầu cuộc pv. Cảm giác hok tệ, hok run, hok lo và hok có nước. Trời ơi, nói hết 1 tiếng khô cả cổ luôn. Cuộc pv khởi đầu bằng câu hỏi mình cho là khó nhất "Em hãy nói về kinh nghiệm lập trình của mình đi". Mình đành tự biên tự diễn 1 lúc với những gì mình đã tung hoành đến nổi bị trường đuổi ra. Những câu hỏi tiếp theo chỉ lanh quanh bên ngoài như: "Tại sao em chọn IT, anh nghĩ em biết IT là nghề rất vất vả", "Sao em lại chọn trg Nông Lâm?", "Nhà em có mấy anh chị em, em thứ mấy?", "Hiện tại em đang ở đâu?", "Em tiếp cận CNTT từ khi nào?", "Các em tổ chức làm nhóm như thế nào?", "Em đảm nhận vai trò gì trong nhóm?", "Em từng design hệ thống chưa?", "Em thấy thế nào khi học ngôn ngữ mới?", "Trình độ tiếng anh của em thế nào?", "Em có khả năng hướng dẫn ng khác không?", "Định hướng của em ở cty này là gì?", "Mục tiêu của em là gì? Tại sao em chọn con đường đó?", "Em có biết mức lương của cty chứ?", "Em nghĩ thế nào khi gặp khó khăn?", "Vì sao kết quả học tập của em thay đổi như trên bảng điểm?". Câu hỏi cuối cùng là "Em nghĩ thế nào về tinh thần trách nhiệm?"
Khoảng thời gian còn lại, mình ngồi theo dõi những gì anh phỏng vấn nói. Đó là những gì Group đã làm và đang làm. Một quy trình mà bất kỳ sinh viên nào theo hướng ERP cũng ham muốn dc tham gia vào. Tất cả giờ đều nằm trong đầu mình. Thật là thích.
Pv xong là 5:15pm, leo xuống đất về với ú. Thì ra ghẹo ng khác thật là vui, cũng hok hiểu sao mình khoái ghẹo ng khác đến vậy. Tật này mình sao bỏ dc đây chứ??? Trở lại câu chuyện dở dang, ú chở mình về. Hôm nay, ú trốn về sớm. Ú chạy lanh quanh, mình chỉ còn biết ngồi và ngó, đường xá tp chóng cả mặt. Cuối cùng, 2 đứa vào 1 quán nhỏ ăn bột chiên và bò bía sau một khoảng thời gian ... ú đi lạc và phải bon chen giữa rừng xe của nhân viên tan sở. Thật là ngon, trưa giờ đói gần chết. Uống hết 1 ly nước lọc, no + bùn ngủ. Ú lại phóng xe đi dù hem biết đi đâu. Hix, ú chạy lăng quăng tùm lum chỗ, may mà mình dc ngó bến nhà rồng theo lời ú. Mình ham hố định vào thảo cầm viên chọc mấy con animal và ngắm đèn tp. Nhờ vậy mình dc nghe 1 câu nói dễ thương "Mấy con thú ngủ hết rồi". Vậy đó, thỉnh thoảng mình đơn giản đến lạ lùng, thích những câu nói thật đơn giản! Cuối cùng trở về Thị Nghè, bò dc lên bus 2 tầng, khoái chí ngồi tầng 2 ngó tp về đêm. Thật lung linh!!!
Hôm nay, 2 phòng 6 đứa kéo nhau ra quán chè chơi trò tự xử. Cả bọn ăn xong, kéo nhau về thì bị ú la. Cái gì cũng có nguyên nhân, cũng tại cái tật phá phách, chọc ghẹo giờ phải đi giải quyết hậu quả. Trời ơi!!! thương con quá đi.
Vậy là một ngày trôi qua, vui thật vui. Chủ nhật này, mình lại dc gặp các bạn, tìm ng khác ghẹo vậy. Là lá la....
Ngủ ngon nhá con kinh kong bự