Thứ Hai, 6 tháng 4, 2009

Lý 10 thương


Một thương nộp vợ hết lương
Hai thương nịnh vợ giỏi đường nữ công


Ba thương chàng chẳng lông bông
Rời cơ quan, là dông về nhà
Bốn thương tính nết thật thà
“Ngoài vùng phủ sóng” liệu mà lo thân
Năm thương cờ bạc chẳng gần
Cần sa, ma túy biết thân tránh liền
Sáu thương bia rượu chẳng ghiền
Say... ôm... lỡ vướng “sầu riêng” bỏ đời!



Bảy thương ăn mặc hợp thời
Tám thương dẫn vợ dạo chơi cửa hàng
Chín thương chàng rất đàng hoàng
Không ham bồ bịch bỏ nàng bơ vơ
Mười thương đi lại đúng giờ
Không mê bè bạn tôn thờ vợ thôi.
Mười thương em đã kể rồi
Anh mà giữ vẹn, trọn đời yêu anh!

Bắt đầu 1 blog mới



Trang blog đầu tiên nên để hình chủ nhân chứ nhỉ?
- Good idea!
Vậy là túm lấy cái hình trong lần về Bến Tre mà ...không dìa đến nhà.
Chỉ còn cách nhà mấy mươi cây số....sao mà bất hiếu thế :)
Lúc này mình là sinh viên năm 2 thì phải. Còn cái dáng của cô dân nữ vùng đồng ruộng.

Chợt nhớ câu hò này quá

"...............Hò ơi.............................
Tóc dài ai xõa ngang vai.
Phải người con gái.Hò ơi..............
Phải người con gái, Mỏ Cày Bến Tre."

Tiếc quá, mình không phải cô con gái Mỏ Cày nhưng bù lại mình yêu Giồng Trôm, nơi mà mình từng tắm mưa, bắt óc, chăn bò (chịu thui nhà ngày xưa có bò chứ không có trâu), thả diều, lội sông. Cái tuổi thơ êm đềm của mình. Yêu biết mấy.

Lá rồi sẽ rụng về cội, mình cũng sẽ về với vùng đất yêu thương này thôi. Đất mẹ mến yêu, Bến Tre thương nhớ.