Lúc mới quen, người đang yêu sẽ thấy đối phương thật thú vị, vì những gì đối phương có mình hoàn toàn không. Khác về sở thích, ăn mặc, tính cách và suy nghĩ. Vả lại cũng được nuông chiều cho qua, không nỡ nhắc nhở nhau vì mới quen thôi mà. Cuộc sống màu hồng là như vậy.
Được hơn 1 năm, sẽ có dấu hiệu tranh cãi, vì đã hiểu nhau nhiều hơn, độ chiều chuộng cũng ít đi, lòng ích kỷ của mỗi người sẽ cao hơn muốn đối phương chiều mình lúc mới vừa yêu. Sự ít nuông chiều cũng sinh ra nghi ngờ về tình yêu, có phải bản thân đang đi đúng hướng hay không.
Ở mức hơn 2 năm họ sẽ chán nản đôi chút, vì thói hư tật xấu của đối phương đã lộ diện khá nhiều. Nếu không chấp nhận được những điều ấy của nhau, việc chia tay là rất bình thường. Ở thời gian này, họ cũng sẽ bắt đầu nghĩ về cuộc sống gia đình sau này nhưng chỉ ở mức tổng quát. Chưa có khái niệm rõ ràng chính xác. Sẽ là sự lưỡng lự nên hay không nên cùng nhau đi chung con đường đời.
Từ 3 năm trở đi, sự chán nản sẽ dần biến mất. Họ đã học được cách chấp nhận nhau hoặc chí ích vì đối phương mà sửa đổi. Cùng nhau suy nghĩ và lập kế hoạch cho 1 gia đình. Khái niệm gia đình rõ ràng, cụ thể, có kèm theo trách nhiệm và đặc biệt họ cảm thấy cần có nhau. Có người cảm nhận dc sự rất cần thiết của đối phương sớm, có người thì mãi 4-5 năm mới nhận ra được.
Khi bạn có thể bỏ qua tự ái cá nhân, nhìn nhận vào thực tế, biết chấp nhận và sẵn sàng cùng vượt qua khó khăn, thấu hiểu và tin tưởng đối phương, có trách nhiệm với cả 2 và nhất là cảm thấy không thể thiếu vắng nhau. Chính là lúc có thể kết hôn. Chắc chắn kinh tế phải ổn định, đủ khả năng lo cho gia đình bé nhỏ mới này.
o.o o.o