Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009
Ngày tốt nghiệp
Những ngày đi lạc trong trường, những lúc ngủ gục trong lớp và những đêm thức ôn bài đã trôi qua. Chúng tôi sắp ra trường với chiếc bằng kỹ sư. Chúng tôi bước những bước đầu tiên vào đời. Từ đây, cuộc sống của chúng tôi đã có những ngã rẽ rõ rệt và riêng biệt cho chính mình.
Cảm giác của sự trưởng thành, phải chính nó. Dù không hẳn là đã lớn nhưng chúng tôi đã mạnh dạng hơn và năng động hơn. Từ nay, chúng tôi đã đủ sức nuôi sống chính mình, đủ mạnh mẽ để bước qua những khó khăn trước mắt và hướng đến cái ước mơ mà có thể cả đời hok hoàn tất được. Máu trong tim vẫn lưu thông, ước mơ vẫn vươn tới để cuộc sống có cái mà phấn đấu.
Nhìn lại chặng đường đã qua, chúng tôi có những ng đã vững vàng, có ng đang từng bước đi lên và cũng có những ng còn đang loay hoay vì chưa tìm dc con đường cho chính mình. Nước mắt và nụ cười đã hòa vào nhau, tất cả vẽ nên màu sắc của cầu vòng, màu của cuộc sống. Chúng tôi đã từng có những thất vọng và cả những niềm tin. Vì một cuộc sống tươi đẹp, chúng tôi rời ghế nhà trường, tập đi những bước đầu tiên để trở thành ng lớn.
Phía sau chúng tôi là những giọt mồ hôi của ng thân. Những giọt mồ hôi đó đã rơi xuống để chúng tôi lớn lên. Giây phút tay cầm tay, mắt ươn ướt nhìn đứa con bước vào đại học lại dâng tràn. Nó hòa vào giây phút lúc thấy con nhận bằng, mặc chiếc áo kỹ sư và nụ cười tươi sáng. Dù cuộc sống có khó khăn đến mấy, phía sau chúng tôi luôn có những bờ bến bình yên và ấm áp, luôn sẵn sàng cho chúng tôi niềm tin và sức mạnh. Ôi, những bờ bến tình thương!
Cuộc sống như những con sóng cứ mãi vồ vập lấy bờ, từng đợt từng đợt một, làm cho chúng tôi cũng vội vàng chạy theo thời gian của ngày, của tháng, của năm. Và đôi lúc chúng tôi dừng lại, sống chậm lại để nhìn lại những khoảng khắc chúng tôi đã bên nhau, đã cùng nhau vượt qua. Chúng tôi sẽ ngồi lại với nhau kể nhau nghe những câu chuyện của ngày xưa.
Nhịp sống cứ thế, tất bật và bình yên.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)