Ai lại đi nhà sách giữa cái nắng gay gắt??? Ưhm ấy vậy mà vẫn có 2 đứa "khùng" như vậy đó chỉ vì muốn có 1 cái gì đó để đỡ ...... nơi công sở và cả những lúc buồn mà không thấy "ai" bên cạnh.
Dạo lanh quanh mấy cái dãy quà lưu niệm, ngó tới ngó lui vẫn chỉ là những thứ thường khi mình thấy. Không gì ấn tượng! Những cái ấn tượng thì quá sức kinh phí của mình mà có lẽ ... cũng vậy. "Cái này nghen?", "Cái này chịu hông?",... đơn giản mình chỉ im lặng. Loay hoay 1 lúc cũng túm dc 2 con "mèo thương tật đầy mình" và 1 anh đang chảnh chảnh đứng cầm cái quạt.
Thế đó, thường ngày thì mình cũng chỉ ngó qua những món này như bao nhiêu món khác trong quày, ấy vậy mà hôm nay trông chúng xinh đến lạ. Cũng chẳng biết vì sao ... lại chọn 2 "con mèo thương tật" này nữa, trong khi quày còn cả tá con "lành lặn" khác. Có lẽ muốn trù cho 2 đứa bị te tua như 2 con mèo này thì phải. Dù sao càng nhìn càng dễ thương chỉ tội cái hơi đắt. Mình mà thấy giá là dẹp lâu rồi.
Chạy lăng quăng qua siêu thị tìm mua cái ly vô cty dùng. Ngó mãi vẫn không vừa ý, cái tật vẫn chưa bỏ được, mua đồ lựa lâu thấy sợ :-(. Vô tình moi dc 2 con mèo duy nhất trong quày, ngặt nổi muốn mua mỗi đứa 1 cái mà hem đủ tiền :(. Đành nhờ vả ... vậy dù rằng ... nói để mua tặng cho. Nhưng mình hông thích vậy.
Hix đây là lần đầu tiên mình thật sự đòi quà của ng khác, đòi xong cũng thấy kì nhưng chịu thôi. Mình hông đòi hông biết khi nào mới có mấy con "quái thú" của ... nữa. "Đại ngốc" mà ^_^, hông nói là hông biết đâu! "Ngốc" đến nổi kêu mình tặng cái ly đó cho nhỏ bạn đi, hix hix tức ói máu luôn. Vậy mình mua 1 đôi để làm chi chứ, mua 2 cái khác nhau khỏi nhầm phải hay hơn hông. Thiệt là.....................
Thế đó, lần đầu tiên đi chơi riêng, lần đầu tiên đi siêu thị không quá 1 tiếng đồng hồ và lần đầu khùng đến mức đi giữa ban trưa ^_^
Thứ Năm, 20 tháng 8, 2009
Cố gắng
Mình biết có ng đang cố gắng, cố gắng thật nhiều để chuẩn bị cho một tương lai dù rằng mình không chắc trong cái tương lai đó có mình không. Và trong cái tương lai đó, mình không biết ng ta cần bao lâu để đạt được.
Bản thân mình cũng đang cố gắng. Vì mình vẫn chưa tìm dc công việc làm mình yêu thích, sống chết vì nó. Công việc hiện tại chỉ thấy hay hay đôi chút. Vả lại, mình cũng chuẩn bị cho tương lai, cái tương lai mà mình không dám vẽ thêm 1 ng vào đó. Hãy cứ để trống 1 khoảng như dấu ... trong một đoạn văn, thời gian sẽ hoàn tất đoạn văn ấy và mình cũng sẽ hoàn tất bức tranh tương lai của chính mình ^_^.
Thời gian trôi nhanh thật, nhất là ngay lúc này đây, mình thấy hình như ông thời gian bỗng chạy nhanh hơn và vội vả hơn. Một tuần một ngày và một buổi, ngắn ngủi thật! Rồi bỗng dưng cuối tuần ở nhà thấy buồn đi đôi chút. Bắt mấy con thú tội nghiệp ra mà "chửi" chỉ vì ng mua nó hông biết lãng mạn, hông biết đi chơi cuối tuần, hông biết chọn quà kỉ niệm và cả không biết nói chuyện ^_^.
Càng đi xa mái trường, mỗi đứa càng có nhiều thử thách cả công việc lẫn tình cảm. Có cả mớ rắc rối đằng sau một chữ "thương". Thật phiền phức! Có lẽ nên tìm cách đơn giản nhất: mọi thứ cứ để tự nhiên như bản tính vốn có của nó.
Bản thân mình cũng đang cố gắng. Vì mình vẫn chưa tìm dc công việc làm mình yêu thích, sống chết vì nó. Công việc hiện tại chỉ thấy hay hay đôi chút. Vả lại, mình cũng chuẩn bị cho tương lai, cái tương lai mà mình không dám vẽ thêm 1 ng vào đó. Hãy cứ để trống 1 khoảng như dấu ... trong một đoạn văn, thời gian sẽ hoàn tất đoạn văn ấy và mình cũng sẽ hoàn tất bức tranh tương lai của chính mình ^_^.
Thời gian trôi nhanh thật, nhất là ngay lúc này đây, mình thấy hình như ông thời gian bỗng chạy nhanh hơn và vội vả hơn. Một tuần một ngày và một buổi, ngắn ngủi thật! Rồi bỗng dưng cuối tuần ở nhà thấy buồn đi đôi chút. Bắt mấy con thú tội nghiệp ra mà "chửi" chỉ vì ng mua nó hông biết lãng mạn, hông biết đi chơi cuối tuần, hông biết chọn quà kỉ niệm và cả không biết nói chuyện ^_^.
Càng đi xa mái trường, mỗi đứa càng có nhiều thử thách cả công việc lẫn tình cảm. Có cả mớ rắc rối đằng sau một chữ "thương". Thật phiền phức! Có lẽ nên tìm cách đơn giản nhất: mọi thứ cứ để tự nhiên như bản tính vốn có của nó.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)