Mình biết có ng đang cố gắng, cố gắng thật nhiều để chuẩn bị cho một tương lai dù rằng mình không chắc trong cái tương lai đó có mình không. Và trong cái tương lai đó, mình không biết ng ta cần bao lâu để đạt được.
Bản thân mình cũng đang cố gắng. Vì mình vẫn chưa tìm dc công việc làm mình yêu thích, sống chết vì nó. Công việc hiện tại chỉ thấy hay hay đôi chút. Vả lại, mình cũng chuẩn bị cho tương lai, cái tương lai mà mình không dám vẽ thêm 1 ng vào đó. Hãy cứ để trống 1 khoảng như dấu ... trong một đoạn văn, thời gian sẽ hoàn tất đoạn văn ấy và mình cũng sẽ hoàn tất bức tranh tương lai của chính mình ^_^.
Thời gian trôi nhanh thật, nhất là ngay lúc này đây, mình thấy hình như ông thời gian bỗng chạy nhanh hơn và vội vả hơn. Một tuần một ngày và một buổi, ngắn ngủi thật! Rồi bỗng dưng cuối tuần ở nhà thấy buồn đi đôi chút. Bắt mấy con thú tội nghiệp ra mà "chửi" chỉ vì ng mua nó hông biết lãng mạn, hông biết đi chơi cuối tuần, hông biết chọn quà kỉ niệm và cả không biết nói chuyện ^_^.
Càng đi xa mái trường, mỗi đứa càng có nhiều thử thách cả công việc lẫn tình cảm. Có cả mớ rắc rối đằng sau một chữ "thương". Thật phiền phức! Có lẽ nên tìm cách đơn giản nhất: mọi thứ cứ để tự nhiên như bản tính vốn có của nó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét