Anh đó,...
cái gì cũng được, tốt nhiều lắm mà xấu cũng lắm hà
xấu gì em cũng chịu được, mỗi cái đi đâu là mất dạng, quên cả nhắn tin về cho hay môt câu tầm mấy giờ về.
lần thứ n + 1 rồi. em tự hứa lòng, cóc thèm dòm ngó hay hỏi hang mấy lúc như vậy nữa.
muốn mấy giờ về thì về, để cho tự do.
mà sao hứa rồi, ngay lần sau em lại thấy lo lo, bồn chồn không yên.
sao đi gì mà không tin tức, khuya rồi chứ phải 21-22h đâu. lúc nào cũng hơn 23h mà không thấy nhắn nhủ gì.
bồn chồn đâm ra buồn rồi giận.
người gì tánh kì, mãi không chịu sửa.
lần này em hứa thêm 1 lần nữa với lòng: lần sau đừng hòng em đây hỏi hang trông ngóng nhé (không biết có làm được không).
nếu 1 ngày nào đó, em cũng báo đi chơi, hơn 23h đêm chưa nhắn tin báo giờ về, em tự hỏi, anh có như em không? có bồn chồn ngóng trông không? hay anh đi ngủ :-)
những người đàn ông khác có như anh không? bệnh này của riêng anh hay là chung của thế giới đàn ông?
nhật kí: hum nay tui giận người ta