Ú à, ta đã qua tuổi đôi mươi mơ mộng, tuổi ngại ngùng và lối trẻ con.
Ta đã qua những ham muốn đời thường, nào hoa, nào quà, nào là thể hiện ta là một đôi.
Ta đã qua đi những sợ hãi về một tương lai chưa định hướng, chưa vững vàng, những nổi lo về rào cản gia đình.
Ta đã qua một đoạn đường dài 5 năm, yêu - giận - ghét - đến cả trên bờ vực của chia tay.
Để giờ ta đến gần với tuổi ba mươi.
Để ta biết đâu là tình yêu thật sự, chẳng cần cả thế giới biết chỉ cần đôi ta biết.
Để ta thấy người ta cần và đi tới cuối cuộc đời hơn là một người đẹp chỉ để ngắm nhìn.
Để ta thấy khó khăn là tương đối, ta biết chập nhận, biết nhận sai và biết đứng lên.
Để ta giải quyết mọi thứ nhẹ nhàng, từ tốn
Để ta thấy mình là của nhau, là yêu sâu sắc và cần nhau đi đến cuối đời.
Cám ơn ú, đã qua cùng pé tuổi đôi mươi vụng dại, và cùng nhau bước vào tuổi ba mươi để dìu nhau đến hết cuộc đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét