Mênh mông 1 lối mòn, con đường đi hơn một nửa. Thoáng giọt mưa rơi nhè nhẹ, lòng miên man. Tay trắng những thứ đã từng có, lấy đâu niềm tin như tuổi đôi mươi?
Âm thầm trong bóng chiều tà, nhìn xa xăm. Tự hỏi đâu là con đường để bắt đầu lại từ đầu, hay từ 1 điểm dừng trong cuộc sống.
Có lẽ đã không còn quan trọng, nhưng vẫn còn trách nhiệm.
Nặng trĩu 1 nỗi niềm, nhìn nhau và thầm hiểu.
Ngày mai, mong 1 con đường lớn rộng mở và bước đi đến cuối con đường.
Mạnh mẽ và vững tin, con đường phía trước.
Hãy tin, tin chính mình và tin vào nơi mình đặt niềm tin. Đôi tay và khối óc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét