Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010
vì sao
Mọi thứ không phải là tệ lắm, chỉ là vừa đủ tệ.
Nếu ai đó phát minh ra cái máy đọc được tâm trạng con người, mình sẽ dốc hết tiền mình có để mua nó, để khỏi trăn trở khi bắt gặp 1 hành động nào đó mà mình để tâm.
Chợt câu nói ngày xưa cứ văng vẳng trong đầu mình "... đã bao giờ được như thế chưa?", mặn quá, nước tràn rồi.
Điều đó là gì nhỉ? như thế nào nếu bên kia là mình nhỉ? Thôi, tốt nhất là đừng tò mò, đỡ đau đầu.
Nhưng mình ghét sự mập mờ, mọi thứ phải rõ ràng đến mức tối đa mà sự việc có thể rõ ràng được. Lâu rồi mình hok thấy ng ta động viên mình nhỉ :-(. "Rồi từ từ sẽ được" - ôi nhớ má quá! Nhà lúc nào cũng động viên mình cả ^_^.
Hoa là gì nhỉ? mọi con gái đều thích hoa ah? hoa là thực tế hay điều hư ảo, thực tế mà. Cười buồn!
Phải note vào điện thoại thôi, sắp xếp lại tất cả mớ hỗn độn mình quậy phá hôm nay. Hông tin mình hông làm được.
Tâm trạng tệ quá, ước j jo ng ta gọi nói nhăn nói cụi với mình nhỉ :-).
Ngủ thôi, hôm nay thế là quá đủ, từ nay bình tĩnh hơn nhé nhóc, ai cũng có ưu khuyết điểm mà :-) vấn đề là làm sao để mình hoàn thành việc mà hông bị chọc tức kìa, vui lại nhé nhóc.
Ng ta cũng chú ý thái độ 1 chút đi, 1 năm nữa ng ta dự định j nà! Chiến lược để vượt ải nữa chứ!
Cũng công nhận ng ta có tiến bộ, biết ý tứ 1 chút rồi, biết sửa đổi 1 chút rồi, biết chở nhóc đi coi đèn đường rồi ^_^
Thử lại 1 lần nữa
Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010
Toc ngo
Ca dem em tran troc, cai toc jo lam sao.
Sang mai thuc that som, cach nao toc de coi?
Het cot roi lai kep, quan ong roi buoc thun,
Xem ra van la ngo, danh vay tha no luon.
Lan thu hai em ra tre, chi vi toc ngo thoi.
Chac la doi ba phut, co nang lam hok anh.
Nhin tu xa da thay, toc ngo de nhan ra.
Trum that nhanh cai non, 'minh di di nha anh'
Ghet cai kieu ngoay nhin, ghet luon cai kinh xe
De anh thay toc ngo, tron dau jo ha ta?
The thoi 1 lan nhe, ngo cho no la doi.
Pe ngo oi pe ngo
Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010
Tang len
Ngay phu huynh, lan thu 4 mami len tp cung con gai, cung la lan dau tien chi 4 len tham dua em nay, co bi nhieu km dau ma di dung sao cuc kho vay ne :-(. Chac ve que, mami va chi met lam lun :-).
Lan dau tien anh bo ra bx mien tay nua na, nhin mat anh la du biet...oai co nao roi ^^. Ma tren doi co ai ngoc mot cach de thuong de ghet den the hok co chu, quan 9 -> binh tan -> quan 9 -> quan 1. Hic, xem ra thi nham, nghi lai thi thuong, noi nhieu thi tuc. Anh oi la anh!
Lan dau tien bo anh gap minh 1 cach tinh co, minh da hok dam noi j, cung nhu bao phu huynh cua nhan vien khac nhung bo anh nho minh, mung qua^^. Chi co anh la hu ha, im re lam minh cha biet man sao het 5s, la len dai vay, hic jo cha biet luc do minh da la cai j nua :">
Mot ngay that nhieu dieu hay, minh lam MC ne, that vui that am ap va hoi dai dong =)). Chua thay ai phat bieu dai nhu the, nhem ti minh ngu mat tiu oi. Nhung du sao cung lam het suc roi, da hoan thanh nhiem vu roi day nhe^^. Them vao do, anh cung khac lem ah nhe, tu dong huong dan phu huynh ne, troi oi, minh co nham hem, anh minh nay tien bo du dza na ^^ :-x. Thich the nay lam co. Mai mot co tiec cua lop, bat anh cung lam MC mi dc na \^^/.
Dieu quan trong nhat, no da tang len, gan nhu la 1. Thich lam co, sao minh thay hanh phuc the nhi, chi co minh la hu thoai ha, cu lung ta lung tung. La la la, la la la,...
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
ngoan lần thứ nhất
9:30 vớ tay lấy điện thoại nhấn power on sau khi đã tắt nguồn từ lúc sáng. Sao àh? vì hông muốn bản thân lại nhắn linh tinh, tùm lum tùm la. Giờ chỉ mở lên xem có tin nhắn của ng ta hem thoai hà. Không có roài ^_^, hem sao, tắt nguồn tiếp cho an toàn.
- Cố lên pé, pé làm được mà!
11:00 sắp ăn trưa cùng mấy anh chị rồi, giờ chắc ng ta cũng sắp ăn trưa. Lại power on lần nữa, mở text message nhắn vài dòng "ú ăn gì rồi,..." -> delete -> power off.
_ Giỏi quá, pé làm được nửa ngày rồi.
12h lên tầng 4 ăn trưa nà, trời, hủ tiếu mà nước lèo nguội ngắc, giận ghia, ráng nuốt hết, đâu bỏ đâu :-). Xuống tầng 2, ngủ 1 xíu, phát hiện chưa có đủ tài liệu để làm việc. Dìa thoai!
Chạy lòng vòng linh tinh, vậy mà 14h30 rồi, vài tiếng nữa ng ta về tp rồi, được mà, không lâu nữa đâu.
15:30 về tới phòng, mệt lữ người, buồn ngủ nữa, giờ chắc ng ta cũng buồn ngủ lắm á ^_^. Đến 19:00 thì ng ta về rồi, còn có mấy tiếng hà, pé cố ngoan nghe.
- Dạ!
16:00 tắm nà, make up nà, chuẩn bị đi ăn cưới nà.
- Vậy là pé giỏi lắm nghe, lần này pé hông linh tinh nà, hông nghĩ ngợi tè le nà. Cố gắng 3 ngày nữa nghe pé!
Là lá la, la la, pé làm được mà. Dù có linh tinh chút xíu, có nghĩ chút xíu nhưng pé đã cố lách qua giây phút linh tinh nà!
Tiết kiệm
Từ lúc sinh ra, ba mẹ đã dạy ta sống tiết kiệm. Tiết kiệm tiền để dùng khi cần, tiết kiệm điện để người khác cũng có điện mà dùng, tiết kiệm nước để lượng nước bẩn thải ra ít hơn, môi trường bớt ô nhiểm hơn. Nhưng có ba mẹ nào dạy con phải tiết kiệm yêu thương đâu, ấy vậy mà khi ta càng lớn khôn ta càng làm ngược lại những gì ba mẹ đã dạy.
Ta cứ nhìn giá nước, giá điện rồi thì “ôi, tháng này dùng nhiều vậy mà cũng chả có nhiêu tiền” rồi tat ha hồ cứ thế mà dùng điện nước vô tư. Ta chỉ còn nhớ tiết kiệm tiền mà quên đi những thứ khác cũng cần tiết kiệm. Đáng trách hơn, ta lại tự chế thêm 1 thứ tiết kiệm – Tiết kiệm yêu thương.
Ta tiết kiệm những lời nói nhẹ nhàng với gia đình, tiết kiệm lời thăm hỏi ông mà cha mẹ, bà con xóm giềng. Tiết kiệm 1 buổi café với bạn bè vì tốn kém.
Tiết kiệm, chỉ 2 từ mà thật khó khăn để làm được, vừa phải, tất cả yêu cầu ở sự vừa phải.
“Đong sao cho khéo, kéo sao cho vừa”
Mức tương đối là sự ao ước và chấp nhận được, cuộc sống này chỉ cần có thế.
Màu sắc cuộc sống
Giữa các thế hệ, ông bà và cha mẹ, con cháu, anh chị em rồi bạn bè, luôn có 1 khoảng cách trong suy nghĩ, dẫn đến khác nhau về hành động. Ấy vậy mà, giữa những con người cùng thế hệ, cùng lứa tuổi lại cũng khác nhau.
Giữa nam và nữ đã gây nên bao sự phức tạp, rắc rối. Người ta bảo tâm đầu ý hợp thì nên vợ thành chồng, mình vẫn chưa tìm được minh chứng cho châm ngôn ấy. Đã từng thấy bao đôi vợ chồng hạnh phúc theo cái nghĩa mà người ta đưa ra, làm sao ai biết được 2 người họ đang cảm thấy thế nào, có như những gì mà người đời nhìn thấy không? Sao thế giới lại phân chia cho nam và nữ những cá tính khác nhau, rồi lại buộc họ lại với nhau theo một sợi dây vô hình. Rõ là biết họ khác nhau và chắc chắn sẽ làm tổn thương nhau, hiểu lầm nhau vậy còn trớ trêu làm chi cơ chứ. Phải chăn cuộc sống thấy buồn nếu mọi thứ cứ bình yên?!
Khác giới, trái tính trái nết, ừ thì cũng đành chịu. Ấy vậy mà cùng giới cùng thời cũng lại khác nhau. Để giận hờn cứ kéo dài, dài từ ngày này qua ngày khác, từ người này sang người khác. Giận hờn cướp đi bao nhiêu thời gian của con người? quá nhiều. Cuộc sống thật biết tiêu khiển, thật biết thử thách, gieo vào mỗi người 1 ít tính xấu, 1 vài tính tốt rồi quăng họ ra 1 đống hỗn độn nào xấu nào tốt lẫn lộn. Buộc họ phải tự lựa từng miếng nết tốt, tranh giành nhau rồi cái tốt trở nên hiếm hoi, cái tốt sợ và bắt đầu trốn. Con người lại phải khổ công mà tìm kiếm, kiên nhẫn để tìm và tích lũy cho mình. Trong khi cái xấu cứ bày tràn lan, chẳng cần trốn tránh. Thế rồi người ta sinh ra lười biếng, lấy đại cái xấu làm của đỡ mất công mò mẫm.
Cuộc sống, ơi cuộc sống. Bày chi lắm trò thế cuộc sống ơi!