Thứ Ba, 4 tháng 8, 2009
Ngày cưới
Ấy vậy là nhỏ cuối cùng trong nhóm cũng chuẩn bị lên xe hoa về nhà chồng. Quá đổi bất ngờ và quá mừng vui. Nhỏ Phượng sẽ cưới sau 2 tuần nữa.
Hai tuần, giờ với nhỏ 2 tuần là nhanh hay chậm nhỉ? Nhỏ sẽ nghĩ gì? Bao nhiêu là thứ nhỏ phải chuẩn bị và cả cái tâm trạng lo lắng xen lẫn niềm vui. Giờ mọi thứ có lẽ đã chuẩn bị cẩn thận cả rồi. Thiệp hồng chắc cũng đã in xong, nhẫn cưới cũng đã đặt. Trầu cau mâm quả cũng đã tính đâu ra đó. Giờ thì nhỏ làm gì nhỉ?
Buồng cau và những lá trầu, những thứ không thể thiếu trong ngày cưới. Mẹ của nhỏ sẽ là người đậy mâm trầu cau, nhỏ và chồng tương lai sẽ mở mâm trầu cau trước bà con họ hàng.
Hai bạn cùng đính cho nhau đôi trầu cau để thắt tâm bền chặt từ đây. Cùng nhau chia ngọt sẻ bùi như hương cay của trầu và vị ngọt của cau.
Trao nhau nhẫn cưới chứng tỏ hai bạn thuộc về nhau. Mỗi đôi nhẫn là duy nhất, vợ chồng là trăm năm. Dù có thay thế bằng một chiếc khác, dù giống mấy hay cùng khuôn đúc ra thì cũng chỉ là một chiếc khác không cùng đôi.
Thiệp hồng ngày cưới đính tên hai bạn, gia đình hai họ loan báo tin vui.
Khay trầu, mâm rượu, hộp đèn và mâm bánh quả. Nào bánh phu thê, bánh hỏi, mâm trà. Mỗi thứ luôn có đôi có cặp. Tất cả để chúc hai bạn hạnh phúc trọn đời.
Vậy là nhóm "ngũ quỹ" đã trưởng thành quá rồi. Ngày nào còn chung nhau chơi đùa, cùng cắp sách lên trường làng, cùng trốn nhà đi chơi rong thì giờ đã tay bế tay bồng.
Nhỏ Cọp (miu) lên xe hoa sớm nhất khi 4 đứa còn lại sửa soạn vào phổ thông. Bỏ lại tuổi thơ, những ngày trái xoài chia nhau, ly nước uống chung, những ngày chở nhau lên trường chỉ có một chiếc xe đạp. Buồn nhìn bạn lên xe hoa khi chưa kịp mặc chiếc áo dài trắng từng nơ ước. Nhỏ tài hoa vẽ đẹp nhất nhóm và nhất lớp. Lấy chồng theo chồng về miền xứ biển, bặt tâm cả năm mới gặp được một lần.
Rồi thì còn 4 đứa theo trường huyện, cùng ở, cùng ăn, cùng ngủ và cùng học hành, cùng nhau lên lớp, cùng ôm tập thức khuya những đêm dài, cùng đạp xe về những cuối tuần. Những buổi chiều tan trường, cùng nhau ríu rít xách nước nấu cơm. Nhìn những cái áo dài mà hứa cùng nhau vào đại học, sẽ tìm cho mỗi đứa một anh chàng, rồi cùng nhau cưới. Rồi 3 nhỏ không đủ sức theo giảng đường.
Năm đó nhỏ Ngân đi lấy chồng. Ngày cưới của nhỏ, mình đang trong kỳ thi học kỳ, không được ngắm nhìn nhỏ trong váy áo cô dâu, màu áo trắng mà nhỏ mơ ước. Theo quê chồng, không xa lắm nên nhỏ cũng hay về. Giờ con của nhỏ đã hơn 2 tuổi rồi còn gì.
Hai nhỏ kia tiếp tục lên thành phố tìm việc, nhỏ đi làm xí nghiệp, nhỏ đi phụ việc học nghề. Hết 3 năm sau ngày tốt nghiệp chỉ được gặp nhau mỗi dịp tết. Lên thành phố chỉ gặp nhau mỗi được một lần. Sau một hai năm sinh viên, hai nhỏ cóc thèm ra thăm mình nữa. Thi thoảng là cú điện thoại tám hưu tám vượn với nhau.
Ấy rồi, sang năm 4 nhỏ Loan báo tin cưới. Bồi hồi vui thay cho bạn, sửa soạn về quê phụ nhỏ 3 ngày cưới. Ba đứa đã hứa với nhau, một đứa cưới thì bọn còn lại tự đi phụ, không đợi nhắc nhở. Vậy mà mình lại vì cái chuyện học hành không thể về. Nhỏ lại chọn màu váy trắng, nhỏ thật xinh với dáng người cao và gương mặt bầu. Con nhỏ cũng được vài tháng tuổi rồi, chắc muốn gặp các dì lắm.
Rồi hôm nay, nhỏ Phượng báo tin mừng. "Vài tháng thì tao đợi mày cưới chứ vài năm thì cho tao xin". Nghe nhỏ nói mà thương quá kể. Nhỏ ăn nói cũng dịu hiền hơn xưa nhiều lắm, rồi thì dặn đi dặn lại nhớ về đó con quỹ sứ. Vậy là đám cưới này mình bị đưa lên thớt thịt là cái chắc rồi.
Thật nôn nao quá chừng, sắp lại cùng nhau ngồi tám hưu tám vượn rồi. Nhớ tụi nó quá đi thôi.
Nhỏ Cọp vẽ đẹp, hay thẹn thùng
Nhỏ Ngân người xinh dáng chuẩn
Nhỏ Loan chữ đẹp đảm đang
Nhỏ Phượng hát hay, điệu đà
Còn lại mình lúc nào cũng làm con mọt sách ^_^
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét