Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2009

Cuối tuần thê thảm


Tan ca, lòng vui phơi phới. Chiều nay có hẹn đi cafe English rồi. Nhanh chân bon chen dìa giữa rừng công nhân, cố ngó qua ngó lại coi có nhỏ bạn dìa ngang hok. Cuối cùng leo lên bus.

Khoảng 5:00 pm lết dìa tới phòng, 20 phút tắm gội, đi đổ rác. Bắt ông TT chờ thêm 5 phút thay đồ. Đằng nào ra ngoài kia cũng chờ hà^_^. Lần này có ng nói hok đi, buồn một chút nhưng vẫn ham hố. Trời u ám vẫn cứ đi. Hẹn hò dí 'vợ chồng' nhỏ bạn rồi, đi 1 đoạn nhỏ xin cái địa chỉ, nói lát ra sau là mình nghi lắm. Ai dè đúng thật, ảnh chỉ hôk biết có việc gì lại hôk đi. Hỡi ôi, ra tới nơi nước nhiều hơn người. Kết quả ngập gần nửa cái xe máy. Lăng quăng 2 đứa bò vô hok thấy ai, "bạn bè đâu chỉ thấy ta một mình". May mà có anh bạn Tuna tám chung.

Một lúc, người ra kẻ vào, tình hình vẫn "trống vắng" khách. Chán khủng khiếp! Cuối cùng cũng thấy các bạn tới, vui đến lạ, trách khỏi cảnh leo cây. Một lúc còn lạ hơn, có ng lót cót bò vô. Bỗng dưng đổi lịch mần ăn à :(. Định khảo tí rồi mí chửi nhưng ngại quá, chỗ đông người. Thế là thôi, tám tiếp vậy dù rằng bỗng dưng buồn ngủ, mệt và đói khủng khiếp. Ly cafe sữa đá sao thấy toàn cafe, nốc vào càng cồn cào cái bao tử. Theo dự đoán 80% dìa nhà sẽ bị đau chí ít là 2 tiếng :(. Chiều chưa kịp ăn cơm mà.

Hơn 8h, cặp bạn rủ đi ăn tối mà ông TT nhà ta thương em quá, nhất định dìa nhà cơm tối cơ. Hix nếu thường ngày chắc mình cũng vậy, nhưng lần này dẫn xác dìa nhà làm gì nấu nổi nồi cơm chứ. Vô tình có anh xe ôm đồng ý đưa dìa miễn phí chỉ có điều hơi nguy hiểm tí, đã cận lại còn đi xa nữa, vừa lạnh vừa bụi vừa sắp có mưa. Ăn với chơi!

Vô quán thấy 1 ng giống giống ....., bạn ấy cũng vui tính cũng nói nhiều. Tiếc là bạn khoái quán 'bò', làm mình đói luôn, nhỏ bạn kêu đĩa mì xào chỉ ăn dc vài đũa. Quán bự mà xào mì chán ghê gớm, ăn rau đỡ vậy ^_^. Chỉ tội bạn trả tiền phí tô mì. Mà vậy cũng tốt, ăn ít anh xe ôm chở dìa đỡ nặng.

Dìa nhà nhận tin nhắn tùm lum, hôk trả lời ai hết, máy cháy tài khoản rồi mà. Mai mốt xin thông cảm sau vậy. Ngó qua ngó lại, vừa chửi 2 cái "thương tật" mấy câu bỗng đau bụng ghê gớm. Vậy là 80% giờ tới rồi đó, nhưng lần này là cả đêm chứ hôk phải 2 tiếng. Mình hết cách, đành chơi chung dí cơn đau vậy, chờ đến gần sáng nó ngủ thì mình mới dc ngủ. Cuối tuần đang vui bỗng lại thế, ghét chưa từng thấy mà.

P/S 1: Sáng đi làm, cái bàn của mình có gì lạ lạ, ngó 1 lúc mới biết là có ng xê dịch mấy con quái thú của mình. Lúc dìa, mình để 2 con ngó nhau cho vui, giờ con đi trước con theo sau. Sếp dìa sau cùng, nghi ông sếp này ham chơi quá. Mình rút kinh nghiệm, cuối tuần đem tụi nó dìa nhà chơi cho vui ^_^.

P/S 2: Đoạn đường dìa phòng mình xa mà lạnh nữa, thấy tội anh xe ôm quá. Nhưng mình chịu thôi, áo khoát mình anh đó mặc đâu có vừa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét