má từng nói rằng "cha mẹ không sống đời với con cái được, đi hết đoạn đường chỉ còn lại 2 vợ chồng mà thôi".
mãi 27 tuổi đầu con mới hiểu câu nói của má. Con hiểu vì sao má thương cha nhiều như vậy dù rằng cha cũng đôi lần có lỗi. Con hiểu vì sao má luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho cha.
Khi con hiểu ra điều này, con đã thương một người quá sâu đậm rồi má à. Con muốn nói với má nhiều hơn về tình yêu của con, cảm giác và những lo lắng của con nữa. Nhưng con đã không nói nhiều như vậy với má. Má đã làm nhiều vì cha, vì chúng con. Có lí nào, con lại mang thêm gánh nặng đến cho má chứ. Hãy để má cứ nghĩ cuộc đời con thật êm đềm.
Khi con có con, con nguyện bản thân mình sẽ lo thêm nữa, sẽ lắng nghe tâm sự của con con. Và má biết đó, chắc chắn con sẽ thương chồng con như cách má đã thương cha.
Con hay ngỗn ngang lắm. Lúc tâm trạng con rối bời, con muốn kể người ấy nghe, nhưng rồi con lại thôi má à. Con sợ con mang gánh nặng đến cho người con thương yêu. Con sợ con làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của người ấy. Rồi con lại tự nhủ, nếu không kể mà ôm lấy 1 mình thì chúng con sẽ xa cách nhau dần dần chăng? Thế đó, con cứ quanh quẩn ở giữa 2 lựa chọn mà không thoát ra được.
Con từng tìm đến bạn bè thân thiết để sẽ chia, hỏi ý kiến này nọ. Nhưng ông bà nói đúng má à "đèn nhà ai nấy sáng". Càng nhờ con thấy càng rối hơn.
Con nhớ tuổi thơ vô lo vô nghĩ lắm má à. Nhớ lúc con đi học, con chỉ việc mỗi ngày 1 ngàn hay 2 ngàn gì đó rồi đến trường. Chỉ bận tâm mỗi chuyện bài vở trường lớp. Chẳng phải lo má có vất vả phải nuôi con không. Nghe có vẻ bất hiếu nhưng khi ta chỉ có 1 nỗi lo thì ta sẽ làm tốt việc đó. Đúng không má?
Giờ lớn ra, hiểu chuyện ra, con thấy mình có nhiều nỗi lo, chúng cứ xoay vòng con, làm con kiệt sức.
Con lo kiếm tiền, con muốn có nhiều tiền để sắm sửa cho cha má, bù đắp lại thời gian cực nhọc mà cha má đã trãi qua.
Con lo cuộc sống sau này của con. Con là nguời biết lễ phép, kính trọng người lớn nhưng con có cá tính và ý kiến, tính tự lập của bản thân. Con tin con biết chịu đựng và biết nhường nhịn khi ở cùng gia đình chồng. Nhưng cái tính tự lập của con, con e sẽ gây nhiều rắc rối.
Con lo chồng con có đủ mạnh mẽ để bảo vệ cho con không. Anh ấy có đủ bản lĩnh để cân bằng cuộc sống trong gia đình không.
Chừng ấy thôi má à, con không dám nói với má, nên viết ở đây, mình tâm sự cho chính mình.
Lại 1 tuần nữa sắp qua, tuổi cha má cũng tăng dần, con cần nhanh hơn nữa, kiếm tiền hơn nữa. Con biết cha má không thể mãi chờ con.