Đã tính không viết, cơ mà lâu rồi chưa viết lại, thế thì viết để thấy mình đã bận rộn như thế nào:
1/ Lớp học t.anh online, mỗi tuần 5 tiếng coi như fail rồi. Chỉ còn biết ráng đu theo. Giờ chỉ chờ hết lớp test tool, thi coi cái bằng này khó lấy cỡ nào. Rồi lần mò vào SG, đi kiếm mấy cvien người nước ngoài, tán dóc. Cơ mà trình nghe của mình lên rồi, nhờ k.h ... nói khó nghe cả.
2/ Lớp học test tool QTP bắt đầu dc 3 ngày, ác cái là chiếm 2 ngày cuối tuần. 3 tiếng học, 2 tiếng đi về. Coi như xong cuối tuần. Cũng may, chỉ kéo dài hết tháng 9, mình trụ dc - pass nhé.
3/ Học đòi làm bông mướn, có thể gọi là buôn bán, vui đó cơ mà sao cực thế. Nhưng vụ này pass vì mình thích ^.^. Một chậu bông xong làm mình thấy phơi phới, k.h thích bông của mình, mình càng phơi phới hơn. Cũng biết giá mình bán quá rẻ bèo. Sau này mở cửa tiệm, bán mắc hơn tí, nhận dạy làm, bán luôn phụ kiện. Chắc phải để vốn, nuôi cái cửa tiệm phi lợi nhuận này :">
4/ Đợt này release gớm quá, mà có phải đợt gì đâu, từ khi qua dự án mới, mình luôn trong trạng thái chạy và chạy. Đắm đuối lắm cơ. Thấy k.h tội nghiệp nên mình theo, không biết theo dc bao lâu.
5/ Đi thăm lại bạn bè xưa, nói cho hay, chỉ mới thăm dc mắm Thoa bầu thôi. Cả tháng tới toàn đi học, không đi đâu dc, chắc tự kỉ mất. Kéo dài chuyện làm bông, cho có cái mà làm vậy.
6/ Về quê được vài hôm, đi lên lại nhớ. Nhất là lúc này, SG cũng không có gì để luyến lưu mình, không có ai mong đợi mình. Nhớ cái bờ ao, có cây ổi già, trèo lên, kiếm mỏi mắt mới dc 1 trái dốt, đu đưa, ngồi ăn, dưới là ao, sợ rớt điện thoại nên liệng trên bờ. Nhớ má nhớ cha đã già, còn còng lưng làm lụng. Mình lên SG chỉ để kiếm tiền, khi lấy chồng, để lại 1 ít hậu thân cho cha má.
7/ Tình cảm năm nay cũng chán lắm, nhớ người mà người thì không dám nhớ mình. Tập tành tụ tập bạn bè đàn đúm cho quên được lúc nào hay lúc ấy. Mình ghét nhất bị lạnh nhạt, thờ ơ. Thôi thì người lơ, ta cũng lơ cho đỡ nghĩ nhiều. Đôi ba lần định tháo cái nhẫn ra, mà nghĩ lại, không muốn tháo. Chắc vì tham vàng =)).
8/ Sức khỏe thì be bét, lết hết phòng khám tới bệnh viện. Cách đây 1 năm thì dù nằm viện cũng chả sợ. Còn giờ, nghe tới chóng mặt là sợ xanh mặt. Ờ thì giờ cũng ko sợ nằm viện, chỉ sợ chóng mặt giữa đường thôi. Âu cũng do mình lì, suy nghĩ nhiều quá, tự hai chính mình. Giờ đã biết yêu thương mình rồi, thấy khó nghĩ quá thì bỏ đi, thấy nghĩ ko ra thì bỏ qua.
9/ Tiền nong cũng khá theo cách nghĩ của mình. Xài cũng xa hoa theo cách nghĩ của mình. Đỡ nghĩ, đỡ đau đầu.
Linh tinh đủ rồi, coi phim, làm bông và cbi đi học. Hôm qua học thật thích.
peli.