Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

tình anh về quê

Em mang trên tay
Tình anh về quê
Ấm áp ngày mưa
Nồng nàn ngày nắng.

Em mang trên tay
Là tình anh đó
Vượt qua nắng gió
Về với quê hương.

Em mang trên tay
Nụ hôn của gió
Gửi người bên đó
Chút nắng quanh nhà.

Em mang trên tay
Là niềm tin nhớ
Gửi về phương ớ
Em nhớ mong anh.


Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

em chán anh

Em chán anh.....
Online đó, rồi ko nói với em lời nào. Em có hỏi cũng im im rồi thật lâu sau nhắn cho em "hello. anh vừa đi đâu đó hay làm gì đó về". Thế sao, anh không nhắn cho em 1 lời hay là anh offline luôn đi.

Em chán anh......
Yêu xa vậy, em đã bảo cuối tuần này em không đi đâu cả. Nếu anh bận đi đâu sao không nói trước với em 1 tiếng. Em đợi anh cả ngày, từ tâm trạng vui vẻ sang chút buồn, cảm thông rồi hờn giận.

Em chán anh.......
Anh chọc cho em giận, rồi anh quay ra năn nỉ, một cách năn nỉ không chính thức. Anh nhắn tin hỏi thăm, rồi em đọc những tin ấy lại tự dằn vặt mình. Đã làm anh lo. Dù lòng em vẫn còn uất ức lắm.

Em chán anh.......
Những câu hỏi thăm em đã thưa dần, thưa dần. Câu nói nhớ em cũng đã vơi đi. Anh cứ bảo hồi chưa quen nhau vui lắm. Anh có tự hỏi, giờ anh có dành thời gian để chăm chút cho tình yêu nữa không. Sinh nhật cũng đi ăn, tất niên cũng đi ăn, 8-3 cũng đi ăn và rồi đi về. Cái khoảnh khắc lãng mạn, câu nói ngọt ngào cũng chỉ có em. Em phải đòi hỏi thì may ra anh cho một vài lời.

Em chán anh.....
Anh cứ thế, quan tâm nhưng thiếu ngọt ngào, để rồi anh quay ra hỏi em "thế có chán không". Em thật muốn nói chán nhưng em sợ anh buồn, anh lại suy nghĩ. Em không muốn vì em mà anh vướng bận nhưng thật em cũng có chán.

Em chán anh....
Đã 3 lần đi làm xa, anh chưa hề ôm em lấy một cái. Đã gần 5 năm yêu, cũng chỉ là cái nắm tay. Mình đang yêu hay chỉ là bạn. Đôi lúc em nghi ngờ về điều đó. Đã có lúc em khóc thật nhiều, và lúc ấy em cần biết mấy một vòng tay.

Em chán anh....
Chán cái kiểu nữa vời, nữa quan tâm, nữa thờ ờ để em yêu cũng khổ mà trách thì không đành.

Phải chăng ng ta nói yêu lâu thì chán là như thế này, là em của hiện tại.
Còn 8 tháng 2 tuần dài đằng đẵng. Phải chăng, em nên học cách tạm quên anh. Bỏ quên anh trong cuộc sống cho thời gian ấy. Không phải mong mỏi mỗi cuối tuần, online và chờ anh.

Anh cứ hỏi sao em không học hành, anh có hay rằng em cũng chán. Em không giỏi, em thú thật rằng em không giỏi. 

Em đi chơi nhiều em sợ em quen chân, và em sợ anh lo rằng em thay lòng. Ở nhà thì em lại thấy nhớ anh, rồi sợ phá anh. Không online thì sợ anh cần sẽ không thấy em, cuối ngày đi làm về sẽ không thấy em. Ai sẽ là người để anh san sẽ buồn vui.

Yêu - Chán - Chán rồi lại yêu.

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Ờ thì có mệt

một tuần quá dài

nhận một chỉ trích của khách hàng - dù rằng trách nhiệm không phải cho riêng mình. Nhưng đó là thể hiện của sự thiếu kinh nghiệm. Buồn thật buồn.

3 con cá xinh đẹp ra đi.đứng nhìn nó ráng bơi lội, rồi lật bụng, buồn lắm, tại mình nuôi nếu không nó đã không chết sớm vậy.

giờ còn 1 con nằm hồ nước, không biết còn sống không, tối rồi, sáng mai ra tìm nó.

giờ việc đã có plan rồi, plan rất chặt, sẽ vất vả lắm.

lại thêm buốn ú, ừ thì bớt thương đi, bớt gặp, bớt nói chuyện, sẽ đâu vào đấy thôi.

lịch học tiếng Anh online cũng đã có, nhìn demo mà tự sợ - sợ mình không theo nổi.

còn QTP nữa, đã quyết tâm là hết tháng 6 sẽ đi thi. Cố đi nhé. Bớt thời gian chat với ú là hợp lí rồi. Phải cho bản thân vào áp lực mới lụm dc thành công.

Ngoan đi, ráng đi, buồn và mệt quá đi.