Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

Sài Gòn lạnh và nhớ anh

1 tháng 1 tuần, xa anh
Sài Gòn lạnh đi nhiều lắm, anh biết đâu.
Trước lúc anh đi, núp sau lưng anh trên xe máy, gió chỉ mới heo may, dịu dàng, se se lạnh với em và mát mát theo cách nói của anh.
Mùa lạnh năm nay kéo dài ở Sài Gòn mình đó.
Có hôm sương mù giăng kín, sương làm cái áo khoác mềm hơn.
Có hôm  nắng mai rất đẹp, gió vẫn lành lạnh với em, và có lẽ gió sẽ mát mát theo cách nói của anh.
Hôm nay, em cảm sốt rồi đó.
Sau 1 tháng 1 tuần xa anh, gió lạnh tràn về ban sáng, ban tối, cái nóng ban trưa.
Sụt sịt, găng tay, vớ chân, áo khoác, khẩu trang,...đi làm muộn hơn xíu để mong chờ chút ấm áp từ nắng ban mai.
Chiếc xe con con cũng chậm hơn, co cúm lại, từ từ lăn bánh trên con đường quen thuộc.
Sáng nay, em đã sắm thêm cái khăn quanh cổ, thấy ấm hơn rồi đó nhưng sao ấm bằng vòng tay ôm lấy anh chớ. Làm sao ấm bằng bàn tay anh nắm chắc tay em.
Mỗi đoạn đường công nghệ cao là mỗi lúc em thơ thẩn, nhớ cái vòng tay quanh bụng bia của anh, ấm hơn đôi chút với kỷ niệm.

Túm lại, em bịn rùi anh ơi






Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Ú lì bị dụ

Quận 9 ngày 18 tháng 1 năm 2014

Hôm nay đáng ra mình đã ở Vũng tàu hóng gió biển rồi. Nhưng sức khỏe kém rồi cần ngủ nhiều 1 chút và cần thanh lí đống đồ dơ ở nhà. Nhờ vậy, dụ được người ta nói cho mình nghe hết trơn.

Ng ta kêu sau 30 sẽ đền cho mình. Sẽ ghi lại đây, sau 30 đòi ng ta mí dc.
Ng ta nói tới đám cưới, mình có hứa lấy ng ta đâu, chỉ là thăm dò trước thôi mà.
Hai năm đó, biết là lâu lắm không, sang tháng 7 là cháu thi xong, sẽ dọn đi. Bé kia cũng ra trường rùi cũng dọn đi thôi. Ở 1 mình buồn dữ lắm. Cô đơn quạnh quẽ. Đã vậy ng ta còn ko ở kế bên. Vất vả đây.....

Tối nào ngủ cũng ôm gấu chó chặt vô ng để đỡ nhớ ng dưng. Uơc j người dưng kế bên để ôm ngủ thì sướng lắm.
Thôi thì vì ước mơ của đằng ấy, vì cái tương lai cỏn con chưa biết ra sao của 2 đứa, ráng qua 2 năm vậy.

Đêm nhớ mèo mập!!

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

1 tháng - 1 mình

2 ngày nữa là ú đi tròn 1 tháng. Chắc dài lắm phải không?

Mấy ngày đầu pé dắt xe đi làm, mặt mày cau có lắm đó. Jo khá hơn rồi.

Mấy ngày đầu thấy nhớ đâm ra buồn lắm đó. Jo bị công việc đè rồi dc chat vài câu li ti mỗi tối. Nên khá hơn rồi.

Mấy lần trc khóc vì sợ ú đi, thấy ng này ng kia ko cần pé nữa. Jo khóc vì nhớ ú nhiều, không có cái bụng bự cho pé ôm, Đang mùa lạnh mà.

Ngày nào cũng vậy, về tới nhà là pé bật máy online, để ú biết pé có ở nhà. Cứ để máy đó rùi cơm nước tắm rửa, để ú thấy pé luôn bên cạnh ú. Ấm hơn. Đang mùa lạnh mà.

Ú đòi mua đồng hồ cho pé, cũng tầm 3tr. Thui, pé cũng chẳng có nhu cầu lắm, để dành tiền lại đi nhen. Biết là ú cưng pé rồi.

Hôm bữa, pé đi ăn thôi nôi con của Thu-Tân, pé có gato 1 chút đó. Thằng nhóc dễ thương quá. Không biết con mình có dễ thương vậy không. Chắc có ú nhỉ. :">

Sắp tết rùi, pé về quê rùi, ú ở bên đó, mỗi ngày đâu có ai chờ ú dìa :-(. Nhưng qua tết, pé chờ thêm hơn tháng là ú dìa tới. Thích lắm.

Hôm nay họp xong, nhớ ú lắm. Càng về khuya càng nhớ nhiều hơn.