Không phải lần đầu tiên. Đã nhiều lần như thế, nghĩ vẫn vơ.
Nhìn thấy đó, ú nằm ngủ ngon lành, có sự thân quen, có xa lạ. Có vẻ như đã quen nhìn từ phía sau hơn.
Có thể ngồi sau xe, ôm lấy cái bụng to và dựa vào cái lưng rộng suốt quảng đường dài, được giữ trong bàn tay to lớn, nhưng mình vẫn chưa quen ... 1 cái gì đó. Nhìn sâu vào gương mặt, đôi mắt, mũi, cằm thôn và giấc ngủ sâu. Đó là người mình mong muốn cùng sống chung? cùng chia đôi cuộc sống của nhau ư? Thật ngộ, thật lạ lẫm.
Hiện tại cuộc sống độc thân rất tự do, nhưng sẽ buồn nếu không có ú. Thật phức tạp. Thôi thì cứ viết lại đây và cứ để thời gian tự nhiên trôi đi. Cảm xúc và các mối quan hệ sẽ tự phát triển theo lộ trình của nó.
Ngày vẫn vơ