Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

VOF buồn



Hôm nay chia tay chị Quỳnh, một con người nhí nhảnh không khác gì cây nấm, sống nội tâm nhưng cũng dễ bộc bạch ra ngoài.

Vậy là, trên đường đời, một người nữa đi qua đời tôi, không biết bao jo mới gặp lại. Chị đã khóc.
Cái điều tôi sợ cũng đến, ừ thì vì chị không đủ sức cưỡng lại những giọt nước mắt. Vậy là tôi cũng rơm rớm theo. Cố im lặng, cố nén chặt môi, để không bật khóc.

Cũng lạ, ngày xưa mình ghét ai ồn ào như chị lắm, nhưng giờ thấy thương chị nhiều, giống như thương cây nấm vậy.

Chúc chị hạnh phúc trong cuộc sống này, tâm hồn đa cảm ạ.

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

mục tiêu sống

Có ai tự hỏi, mục tiêu cuộc sống này là gì chưa?
Giờ tôi ngồi đây, không thèm làm cái báo cáo cho sếp, nghĩ vẫn vơ giữa có - không có ở cuộc đời tôi.

- Có 1 gia đình hạnh phúc ở mức chấp nhận được, đủ mạnh mẽ để vượt qua khó khăn và nương tựa khi vấp ngã.
- Không có 1 gia đình giàu có, tri thức.

- Có 1 người yêu, thương yêu và chăm sóc tôi ở mức tôi cảm thấy hạnh phúc.
- Chưa có 1 kết quả như mong đợi trong mối quan hệ này.

- Có 1 nghề nghiệp, đủ để nuôi sống bản thân, vừa đủ dư giả nếu sống 1 mình
- Chưa có 1 niềm đam mê, chưa cuốn hút và gây dấu ấn với sự nghiệp

- Có những người bạn thân, có những người bạn đối tác, và cả những người bạn quen cho có
- Chưa có những tháng ngày hâm nóng tình bạn

- Có 1 mớ kiến thức về nghề nghiệp, cuộc sống, tình cảm, gia đình
- Và không phải lúc nào bản thân cũng vận dụng hết mớ kiến thức đó. Càng chưa nâng tầm kiến thức cao hơn có thể.

Giữa có và chưa có, như 1 cái bập bênh, khi tâm trạng tốt hay xấu thì cán cân bị lệch. Và khi chan chán, thì nó là cân bằng.

Đã có lúc tiêu cực mà rằng: Ta bỏ.
Và đã có lúc tích cực mà rằng: Thế là hạnh phúc lắm rồi.

Phải chi tôi không bị áp lực chi phối, cuộc sống của bạn bè không ảnh hưởng tôi, gia đình không tác động đến tôi... Và phải chi, tôi tin vào quyết định của tôi.

Làm sao biết được mình quyết định đúng hay sai, chỉ khi có kết quả thì lúc đó quá muộn. Và đa phần, con người luôn vất vả vật lộn với việc suy đoán kết quả để đưa ra quyết định.

Và giờ tôi khẳng định 1 lần nữa: Hãy bỏ ngoài tai những yếu tố chi phối mình, để sống cuộc sống vui vẻ mỗi ngày. 1 lúc nào đó tôi thấy bi quan, tôi sẽ lại vào đây, đọc lại những dòng này để không mất phương hướng của mình.

Peli

Con cóc

Lên non mới biết non cao,
Yêu thương mới biết vì sao héo gầy.
Nào đâu mày liễu mình dây,
Mà do thương nhớ, đọa đầy đấy thôi.
Ngăn sông cách núi xa xôi,
Đằng này chỉ cách cái tôi mỗi nhà.
Tình yêu như gió bay xa,
Mỗi năm một mất phù sa trôi dòng.
Nặng mi nướt mắt chạnh lòng,
Vì đâu nên nổi nặng lòng của nhau.
Chỉ cầu cho đến mai sau,
Nên duyên nên nợ chăm nhau trọn đời.

kí tên: con cóc ^^

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

Một ngày không vui lắm

Hôm nay ngày mấy nhỉ?

28-3, có ảnh hưởng gì đâu, có phải ngày j đặc biệt đâu. Vậy mà toàn chuyện gì hem hà :(
Hết buồn nhà ú - vẫn là bổn cũ soạn lại - rồi đến nhỏ cháu.
Giờ đến ông sếp thấy khó chịu, cùng 1 câu nói mà sao ổng nói khó nghe lọt tai quá đi. Xin cho bé trong team nghỉ mà cũng khó khăn, team mà bịnh hết thì cũng pending hết hà.

Ghét quá.

Thứ Năm, 8 tháng 3, 2012

Hoa voan












8-3-2012


Chị em ta ngẩng cao đầu,

Nụ cười duyên dáng, hớp hồn sâu.

Tóc mềm buông xõa, bờ vai mảnh.

Hững hờ rơi lại nhánh tương tư.



Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Hoa voan

Làm hì hục được cái chậu hoa voan, tạm gọi là ưng ý, hay phóng đại hơn thì gọi nó là hoành tráng. Để ở phòng riết bụi mà xót của quá. Nhìn cánh hoa, nhánh lá ngày nào cũng bám bụi, buồn rười rượi.

Thế là nhắn hỏi ú xem có thanh lý giùm được không, ham mang về nhà khoe má lắm, nhưng lực bất tồng tâm. Ấy vậy mà, cuối cùng ú cũng thanh lí giùm. Mừng ghê.

Điều đáng nói là ú nằn nặc đòi đem về dù chiều tối thui, cây thì cao lêu nghêu. Lòng giận lắm nhưng cũng chiều ú, cho ú "tha" về ^^. Ai dè, hôm đó là sn mami của ú.

Vậy là, chậu hoa chính thức nhập hộ khẩu nhà ú, nó nằm chiễm chệ trên cái tủ, khách vào là nó đập ngay vào mặt. Thích ghê.

6/3/2012